Điệp viên X6- Giải cứu Anson phần 1

“Dựa trên câu chuyện có thật về tướng tình báo X6- Phạm Xuân Ẩn”

Anson mồ hôi nhễ nhại, cắm từng nhát xẻng  xuống đất, và nặng nhọc hất từng xẻng đất lên miệng hố. Chiếc hố sâu gần đến vai của anh. Không dám nhìn lên, nhưng Anson vẫn cảm nhận được những người lính Bắc Việt đang chĩa những họng súng lạnh tanh về phía mình.

Lao động khổ sai ư? không. Anson thừa biết mình đang đào huyệt cho chính mình.

Nghĩ về người vợ và 2 con thơ , Anson nước mắt lưng tròng. Chỉ chốc nữa thôi những người lính kia sẽ kết liễu đời anh và chôn lấp dưới cái huyệt anh vừa đào.

Ánh mắt đầy thù hận của những người lính kia đâu  biết đâu rằng,  Anson là một nhà báo lên án quyết liệt cuộc chiến giữa Mỹ và Việt Nam. Và chắc chắn họ cũng không biết rằng chính anh đã từng cứu những người Việt Nam.

Khi chiếc hố sâu đến gần đỉnh đầu, những người lính ra hiệu cho Anson bò lên. Một họng súng lạnh tanh chĩa vào đầu Anson.

-Đoàng, đoàng, đoàng từng tiếng súng khô khốc vang lên.


-Đoàng, đoàng, đoàng từng tiếng súng khô khốc vang lên.

Quân lính Camphuchia điên cuồng xả súng vào 1 khu láng trại. Vô vàng tiếng la hét thất thanh vang lên. Chúng chỉ dừng lại khi mọi thứ im bặt, không còn tiếng la hét nào. Chúng yên lặng một lúc, phá lên cười rồi nhảy lên chiếc xe jeep phóng đi.

Bên trong khu trại là xác người chồng lên nhau. Gìa, trẻ, lớn, bé đều có. Họ nằm bất động trên vũng máu lênh láng.

Đây là những người Việt Nam sinh sống tại Campuchia. Thảm sát này nằm trong kế hoạch thanh trừng của Lon Nol. Một tướng thân phương Tây lật đổ Norodom sihanouk để lên nắm quyền.

Một lúc sau, một chiếc Cortina màu trắng dừng lại trước trại

Anson và Allman bước xuống xe. Cả hai người đều không đứng vững khi nhìn vào trong láng. Xác người xếp chồng lên nhau. Máu lênh láng cả một vùng.

Cả hai nghe vài tiếng rên rỉ. Bước vào trong cảnh tượng đầu tiên một cụ già đưa tay cầu cứu với đôi chân đã nát vì đạn.

Anson quỳ xuống bên một đứa bé tám tuổi. Đứa bé thở khó nhọc với những vết đạn khắp cơ thể.

Không kịp suy nghĩ nhiều, Anson và Allman nhanh chóng đưa những người bị thương lên chiếc Cortina . Anh hét vào bên trong láng “Tôi sẽ quay lại”.

Cả hai phóng xe thật nhanh về Phnom Penh. Họ lái thẳng xe vào bệnh viện Pháp. Anson yêu cầu bác sĩ đưa họ vào cấp cứu. Và nhanh chóng quay trở lại, giúp đỡ những người còn sống sót.


Đám lính lái xe jeep vào trại chỉ huy đóng trong rừng sâu.

Một tên nhảy xuống xe đi vào trong trại.

  • Báo cáo đã hoàn thành nhiệm vụ – tên lính chào viên chi huy
  • Đã kiểm tra những xác chết chưa? – tên chỉ huy trả lời nhẹ nhàng

Tên lính im bặt.

Tên chỉ huy đứng dậy, đi lại gần tên lính nói với giọng lạnh lùng.

  • Quay lại kiểm tra và bảo đảm không một đứa nào còn sống.
  • Tuân lệnh – tên lính nói lớn
  • Khoan – Tên chỉ huy nói vọng theo
  • Có một đám nhà báo Mỹ đang ở đây, cẩn thận và đừng dính vào bọn nó – tên chỉ huy nói tiếp
  • Tuân lệnh – Tên lính nói xong đi nhanh ra bên ngoài

Tên lính đi ra khỏi láng chỉ huy, ra hiệu cho xe jeep và những người lính quay lại nơi thảm sát.


Ba nhà báo gồm Anson, Allman và 1 nhà báo nữa đang cố gắng đưa những người bị thương lên xe.

Khi cả ba đang khênh 1 người tiếp theo thì đám lính vừa đến. Đám lính nhảy xuống xe chĩa súng vào 3 nhà báo.

Anson rút thẻ nhà báo đưa lên:

  • Tôi là nhà báo, các anh không được giết người vô tội.

Tên lính ra hiệu cho đám lính hạ súng xuống, cười khẩy:

  • Nhà báo à, tao không cần giấu giếm gì. Bọn nó là Việt Cộng. Tao đang làm việc cần làm.
  • Gần đây có bệnh viện không? – Anson hỏi lính tên
  • Có. nhưng nó không dành cho đám rác rưởi này- Tên  lính tên tiếp tục cười khẩy

Anson không trả lời lời, ra hiệu cho 2 nhà báo lại gần và thì thầm:

  • Tôi và allman sẽ ở lại trông chừng bọn lính, chúng ta rời khỏi bọn chúng sẽ giết hết những người trong kia. Anh hãy đưa những người trên xe đến bệnh viện và gọi thêm nhà báo đến đây.

Nhà báo kia phóng xe rời đi. Anson và Allman ngồi trước khu láng trại, bên đối diện là đám lính đang đóng quân lại chờ cơ hội ra tay.


Vài giờ trôi qua. Anson vui mừng khi có thêm 2 chiếc xe chở các nhà báo khác  đến.

Một nhà báo kỳ cựu vừa mới bước xuống xe quát lớn về phía Anson:

  • Cậu không được can dự vào công việc. Đây không phải là công việc của cậu. Cậu phải rời đi gấp.
  • Tôi không thể bỏ lũ trẻ ở lại – Anson trả lời

Một nhà báo to con có vẻ đồng cảm với Anson, ra hiệu tất cả bình tĩnh. Anh tiến lên đặt bàn tay lên vai an ủi Anson. Bất ngờ tay nhà báo khóa cổ Anson lại. Các nhà báo còn lại lao vào khống chế và khênh Anson nhét vào xe. Anson hoàn toàn bị động, thậm chí không thể vẫy vùng.

Chiếc xe rời đi. Ason trong những cánh tay đang siết chặt, cố gắng nhoài người nhìn qua gương hậu. Phía sau là đám lính Campuchia cầm súng tiến vào khu láng trại.

Anson nhắm lại mắt.


Anson lái xe vòng qua những con đường mòn, hai bên là rừng sâu xanh thẳm. Ánh mặt Anson đượm buồn. Anh vẫn chưa quên được vụ thảm sát ở Tà Keo.

Anh dừng xe lại ở bìa rừng. Thất thểu đi bộ men theo lối mòn đi vào rừng.

Anson đâu biết rắng, hai bên những hàng cây, là ánh mắt của những bóng đen đang theo dõi anh.

Anson đi dọc một dòng sông, trong lòng đầy sự trống rỗng. Bỗng một tiếng nói lạnh lùng vang lên

  • Đứng im.

Từ trong rừng xuất hiện hơn mười tay súng, họ tiến chậm và chĩa súng hướng về Anson. Anson nhận ra đây là những người lính Bắc Việt. Anh đang rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.

Một người lính  lao đến trói ngược tay Anson về phía sau. Đám lính lôi Anson biến mất vào rừng sâu.


X6 đang đánh máy, bỗng khựng lại vì tiếng gõ cửa. X6 lên tiếng:

  • Vào đi

Cánh cửa mở ra, xuất hiện trước mặt X6 là một người phụ nữ đang ẵm đứa bé tầm 2 tháng tuổi, theo sau là một đứa bé tầm 3 tuổi.

X6 nhận ra đây là  Diane vợ của Anson.

 Diane vừa nhìn thấy X6 đã nước mắt lưng tròng:

  • Anh Ẩn, Anson mất tích rồi, ở Campuchia. Anh hãy giúp tôi hỏi han thông tin về ảnh.

X6 ngây người. Nhà báo mất tích ở campuchia đồng nghĩa với cái chết. X6 cảm thấy hối hận. Chỉ tuần trước X6 đã cố gắng ngăn chặn Anson nghỉ việc tại tòa soạn. Đơn giản vì Anson là nhà báo quyết liệt lên án sự can thiệp của Mỹ tại Việt Nam.

Nếu  xin nghỉ ở tòa soạn thì giờ đây, gia đình Anson đang ở Singapore và tận hưởng kỳ nghỉ tuyệt vời.

  • Được rồi, cô hãy đưa những đứa nhỏ về khách sạn nghỉ. Tôi sẽ hỏi một số nơi và sẽ báo lại sớm cho cô.

Diane rời đi. X6 ngồi xuống với khuôn mặt trầm ngâm . Giải cứu Anson là nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm. Nỗ lực tạo vỏ bọc là một nhà báo của X6 sẽ như công cốc, nếu vụ việc vỡ lỡ. Và quan trọng là cả mạng lưới tình báo chắc chắn sẽ bị lộ diện.

Có lẽ đây là việc làm cho X6 lao tâm khổ tứ. Anson là người bạn thân thiết, một người quyết liệt phản đối chiến tranh và từng cứu mạng nhiều người ở Việt Nam. Nhưng cách mạng mới là lý tưởng của X6.


Anson mồ hôi nhễ nhại, cắm từng nhát xẻng  xuống đất, và nặng nhọc hất từng xẻng đất lên miệng hố. Chiếc hố sâu gần đến vai của anh. Không dám nhìn lên nhưng Anson vẫn cảm nhận được những người lính Bắc Việt đang chĩa những họng súng lạnh tanh về phía mình.

Lao động khổ sai ư? không. Anson thừa biết mình đang đào huyệt cho chính mình.

Nghĩ về người vợ và 2 con thơ , Anson nước mắt lưng tròng. Chỉ chốc nữa thôi những người lính kia sẽ kết liễu đời anh và chôn lấp dưới cái huyệt anh vừa đào.

Ánh mắt đầy thù hận của những người lính kia đâu  biết đâu rằng,  Anson là một nhà báo lên án quyết liệt cuộc chiến giữa Mỹ và Việt Nam. Và chắc chắn họ cũng không biết rằng chính anh đã từng cứu những người Việt Nam.

Khi chiếc hố sâu đến gần đỉnh đầu, những người lính ra hiệu cho Anson bò lên.Một họng súng lạnh tanh chĩa vào đầu Anson.

Người Lính lên đạn, ngón tay đặt vào cò súng.

Anson run run cầm cập, cái chết chỉ cách anh vài phần trăm giây.

Anson hét lên: “Hòa Bình” “hòa bình” bằng tiếng Việt và bật khóc. Đây chắc chắn là hai từ tiếng Việt duy nhất mà Anson có thể nói được.

“còn tiếp”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *